Dục thế: (Phần 2)

Đùng….đùng…..đùng….tiếng súng..chàng dật mình ngã sấp, còn cô gái hoang dại kia bỗng câm bặt tiếng cười, sững lại và..bỏ chạy, chàng nhìn lại người bắn súng, Ôi,lại một cô gái trạc tuổi trên 20 mặc quần áo xanh..đội mũ xanh, khuôn mặt bầu bình xinh xắn vô cùng, cô nhìn thật chìu mến chàng và nói như nịnh trẻ con khi đang sợ hãi:

Em có sao không, đừng sợ, chị tên Thảo là bộ đội chị vừa rồi bị bệnh nên mới có hành vi như vậy, đừng sợ em nhé, Em tên gì, nhà ở đâu vậy em ? 


Sau cơn bàng hoàng, chàng dần định thần,  trước tiên là thân thể của mình, giờ đã trở thành 1 chàng trai dân tộc mới lớn vạm vỡ, một ký ức của 1 chàng trai dân tộc như được ghi đè lên trí nhớ của chàng trai thế kỷ 21.

Chàng dần nhớ ra mình là 1 chàng trai người dân tộc trong một chuyến có những con chim sắt to lớn chao lượn trên ngôi làng cậu, rồi nỏ thả những viên đá hình thù kỳ lạ sau đó là những tiếng nổ lớn liên tiếp, Ầm, ầm…cả ngôi làng cậu bị nổ tung, cả làng nháo nhác, người còn, người mất, chàng chỉ biết chạy thật nhanh vào rừng, khi đầu còn có 1 người nhà chàng nhưng sau thì đã không còn thấy nữa chỉ còn 1 mình chàng lang thang trong rừng vắng, thi thoản chàng gặp các con vật bằng sắt kỳ lạ chạy trên các con đường lớn thì chàng lại cố tránh thật xa, thật xa.



Em, em vẫn còn sợ uh, em uống nước đi cho đỡ sợ nè.

Tao…à, em tên K…em cảm ơn mà..y..à, chị..Ký ức lộn xộn của 2 người làm chàng sưng hô theo 2 thói quen 1 cách kỳ lạ.

Cô gái cười, và đưa nước cho chàng uống, đỡ sợ, dần dần 2 miền ký ức của chàng đã hòa làm 1, những thứ hiểu biết của chàng về những trải nghiệm ngày qua chàng chợt hiểu hết, con chim sắt thực ra là những chiếc máy bay quân sự, những viên đá kỳ lạ là những quả bom, và nhưng con vật bằng sắt là các đoàn xe..và tất nhiên cả ngôn ngữ, ngôn ngữ của người Kinh chàng cũng đã thành thạo giờ chỉ có khác là chàng còn nói được 1 thứ tiếng khác, 1 thứ tiếng dân tộc mà miền ký ức chàng trai dân tộc kia để lại..

Tác giả: “Ở đoạn sau, nhân vật sẽ sưng tôi nhé”.

Chị là thanh niên xung phong đúng không ạ ?

Uh,em cũng biết à, tụi chị là một tiểu đội thanh niên xung phong có nhiệm vụ chông coi một kho quân nhu, thi thoảng có bộ đội tới lấy, còn lại thì phần lớn tụi chị ở một mình, chẳng có ai tới hết ấy.

Em giờ còn nhớ đường về không?

Chàng cố lục lại miền ký ức của chàng trai dân tộc, nhưng trong đó chỉ là rừng rú, săn bắn, chạy linh tinh trong rừng ngoài ra chẳng còn biết hướng nào là về làng cậu nữa.

Em không chị ạ, mà có về chắc làng em cũng bị bom san phẳng hết rồi.

Ừ, nếu vậy em tạm ở cùng chỗ bọn chị, khi nào có đoàn bộ đội tới lấy quân nhu, chị sẽ bảo các anh ấy đưa em đi tìm làng em nhé.


Buổi tối đầu tiên ngủ trong căn nhà tiểu đội thanh niên xung phong trôi qua thật nhanh, ngoài chị thảo, tôi còn biết tiểu đội chị gồm có 4 chị khác nữa, có chị thảo là mới và trẻ nhất.

Xem tiếp tại: Dục thế phần 3 nhãn 18+

0 comments:

Post a Comment