Dục thế phần 3 nhãn 18+

Sáng hôm sau, sau bữa cơm tôi và chị thảo ra suối chị kể cho tôi nghe chuyện các chị, miền ký ức của một chàng trai thế kỷ 21 đã làm chị Thảo ngạc nhiên và thoải mái tâm sự câu chuyện của các chị.

Phần trước Dục thế: (Phần 2)

Chị thảo mới đến được khu quân nhu này được một thời gian, các chị còn lại hầu hết ở đây ít nhất được vài năm, ở đây các chị thiếu nhiều lắm, nói rồi chị cởi chiếc mũ trên đầu xuống, giờ tôi mới chú ý tóc của chị rất mỏng mà theo chị dù được các chị khác hái nhiều loại dược thảo về gội nhưng nước ở đây đã lấy đi của các chị dần những sợi tóc óng đen.

Ảnh chỉ mang tính chất minh họa không thực phù hợp


Rồi chị kể tới chuyện chị hôm qua đuổi tôi, ở đây thiếu thốn đủ thứ, và nhất là tình cảm, bản năng của người con gái đang tuổi mơn mởn nhiều khi đã lấy đi lý trí của các chị, nó đã làm các chị trở nên hoang dại như vậy đó..Hầu hết các chị ở đây đều bị như vậy, và chị, chị nữa cũng đang dần bị cái chứng bệnh quái ác đó,chị khóc, chị thương cho chị và có lẽ các thương cho những người đồng đội của chị.

Không hiểu sao, tự nhiên chị ngã vào vai tôi, tôi đã ôm chị, một cảm giác lần đầu của một chàng trai được ôm một tấm thân mềm mại của 1 người con gái, xốn sang, bàn tay tôi, nó, bàn tay..nó đang chàm vào cái gì đó mềm mềm nơi ngực chị, thật mềm, tự nhiên bàn tay tôi như muốn ấn nhẹ vào cái mềm mềm đặc biệt đó, chị càng ôm tôi mạnh hơn.

Một cảm giác kỳ lạ, bàn tay tôi từ từ luồn xuống dưới, xuống dưới, tới cạp quần chị, xuống tiếp…bỗng tiếng nổ ở đâu vang lên, cả hai bừng tỉnh, chị đứng phắt dậy..nhìn tôi, tôi ấp úng..

Em..em..xin..lỗi…chị…

Mắt chị dịu lại:

Không phải lỗi tại em, là cả tại chị mà, thôi chuẩn bị trưa rồi về nấu cơm cho các chị thôi.

Nắng, nắng nóng và oi kinh khủng, tất cả chị em tối nay đều nằm trần tróc với giấc ngủ thật chậm thật chậm, thật chậm, chậm..Và rồi một bàn tay cũng thật chậm, thật mềm, mát rượi chạm nhẹ nên ngực rắn chắc của thằng con trai mới lớn, lạ quá, bàn tay đó xoa nhẹ làm tôi run lên, chẳng dám mở mắt,  làn hơi thở thơm nhẹ bên tai tôi, một bàn tay đưa nhẹ tay tôi lên người chị cùng đó là tiếng nói ngắt quãng khe khẽ như có như không:


0 comments:

Post a Comment