Dục thế phần 4 nhãn 18+

Như 1 cái máy, bàn tay tôi xoa nhè nhẹ 1 bên ngực của chị, lần này không hề có vướng bận bởi áo chị, tôi cảm nhận rõ sự mềm mại của nó, thật mềm, chị từ từ trườn lên người tôi, thật nhẹ, chỗ kín nhất của tôi trườn trên bụng dưới của chị, xuống dưới dần, trươn nhuồi, rồi tôi cảm thấy những sợi tơ bên dưới của chị, phần kín nhất của chị và của tôi chạm sát vào nhau,chị ôm lấy tôi, giục nhẹ thôi điều gì đó không rõ nhưng theo bản năng tôi gật đầu nhẹ rồi bóp mạnh hơn ngực chị, hông tôi cong lên cùng lúc chị ấn xuống cho chỗ đó sát gần nhau hơn. Một cảm giác đê mê, khi chỗ đó của tôi sát sạt, sát và sát….rồi từ sâu trong tôi, một làn nước ấm phun ra cùng những khoái cảm, Tôi dật mình, ôi, trong trí nhớ của chàng trai dân tộc, đây là lần mộng tinh đầu tiên của chàng.


Tiếng thở các chị khẽ khẽ, đều đều, một đêm qua đi….        

Sáng rồi, dậy thôi…Chị thảo gọi tôi dật dã.



Buổi sáng sớm trời thật trong xanh, cả tiêu đội hôm nay tiến hành dọn khu vườn nhỏ vốn trồng rau xanh để gieo thêm lứa hạt rau mới..Sau 2 ngày ở cùng các chị, tôi đã quen với hầu hết mọi người, sự tự nhiên và lễ phép của tôi cũng nhanh chóng chiếm được thiện cảm của các chị. Qua các câu chuyện tôi càng cảm nhận được các khó khăn cũng như lý tưởng của các chị. Các chị có người ở Hà Nội, người ở Thái Bình, Hà Tây..nhưng phần lớn là con nhà nông dân, họ tình nguyện làm thanh niên xung phong với ý nghĩa giúp đất nước được hòa bình, sau vài năm họ về nhà lấy chồng, sinh con, khi đó con cái họ sẽ được hưởng cuộc sống thanh bình.

Các chị đều căm thù giặc mỹ, căm thù chế độ ngụy bù nhìn, tin tưởng rồi đây đất nước giải phóng quê hương các chị sẽ hùng mạnh như nhiều quốc gia trên thế giới. Tôi thật sự khâm phục họ, ủng hộ họ lý tưởng của họ những người chiến sỹ ở một cuộc chiến huyền thoại..nhưng những gì thuộc về miền ký ức của chàng trai thế kỷ 21 tôi hoàn toàn không tiếp lộ chút nào, nếu họ biết chiến tranh sẽ còn kéo dài, nếu họ biết 1975 đất nước sẽ hoàn toàn được thống nhất, và nếu họ biết sau đó đất nước, quê hương các chị cả mấy chục năm vẫn chìm trong nghèo làn, lạc hậu thì cảm giác các chị sẽ như thế nào.




Công việc cũng không quá nhiều mà lại đông người nên giữa buổi mấy chị bảo tôi và chị Thảo đi vào suối và rừng kiểm tra các bẫy xem được con cá, con thú nào để về làm bữa liên hoan làm xong công việc vườn rau và cũng để chào đón tôi luôn.

Tôi và chị Thảo đi cùng 1 đoạn thì cũng chia nhau ra tôi di dọc theo con suối, hễ thấy cái lươm, cái bẫy nào thì kiểm tra sau cho vào một bao. Vốn có sẵn miền ký ức của chàng trai dân tộc nên công việc này đối với tôi khác dễ dàng. Chẳng mấy chốc tôi đã kiếm được một bao đầy các loại cá, cua. Trời nóng nên tôi đi dọc theo con suối trở về, với những đoạn khó đi thì tôi bơi hụp nên chỉ thoáng cái là tôi đã gần về tới chỗ các chị.


Bỗng tôi nghe thấy có tiếng các chị cười, tôi hụp một hơi tới ven 1 hòn đá lớn nhìn trộm xem các chị làm gì, cả 1 khung cảnh làm tôi ngơ người, một ven rừng xanh mat với hoa ven bờ suối, rước chảy róc rách mơn trớn các hòn đá to nhỏ, 4 chị….Hiền, Hậu, Mỹ, Xuân..đang khỏa thân tắm bên suối, các chị trêu đùa như những trẻ nhỏ lần đầu được tắm mưa vậy.

0 comments:

Post a Comment